greenleaves

"Nếu em là một cô gái trinh, tôi sẽ cưới em làm vợ. Những xin lỗi, em chỉ là một con đĩ " Cái nhan đề nghe gai góc, bướng bỉnh, nghe chua chát đến nghiệt ngã. Nghe như một loại sách người ta mua chỉ vì tò mò. Thật khập khiễng với hình ảnh một cô gái mặc váy trắng hư ảo, trắng trong đầy thánh thiện trên trang bìa cuốn sách. Khi đọc "Xin lỗi, em chỉ là con đĩ", mình không thể dừng lại, dù đã rất khuya chỉ vì muốn biết đến tận cùng người con gái bí ẩn ấy.

Câu nói gai góc và nghiệt ngã chỉ như là một phía con người Hạ Âu, cái phía phải gồng mình, phải cố bình thản khi nói về tuổi thơ dữ dội. Nhưng tất cả những gì đọng lại là một tâm hồn trong trắng đến thánh thiện, một đôi mắt biết giấu tất cả những buồn vui, một đôi mẳt quá trong như có thể nhìn thấy tất cả mà lại không thể thấy được điều gì, một đôi mắt bí ẩn biết che giấu mọi điều, dù đôi khi sự che giấu ấy chỉ đơn giản bằng cách nhìn lên trời, như vậy nước mắt sẽ không lăn ra.

"Làm đĩ", những câu nói với người khác, có thể sẽ là một sự ngượng ngùng. Nhưng với Hạ Âu, tự nhiên đến bình thản. Bình thản nhiều khi lại là một bản lĩnh. Bình thản bởi nó là sự thật. Bản lĩnh của Hạ Âu, có lẽ bởi cô đã dám sống thật với tất cả những gì trần trụi nhất của cuộc đời mình. Cô tìm kiếm sự thật đến cùng. Dù để biết sự thật về đứa con, Hạ Âu phải rời xa tất cả những gì ý nghĩa còn lại của cuộc đời: tình yêu, hạnh phúc. Mình thích đôi mắt của Hạ Âu, thích màu váy trắng. Cái màu sắc mong manh, hư ảo và bí ẩn. Cái màu sắc ám ảnh, bởi nó được cảm nhận bằng con mắt của một người đang sống với một người đã chết. Ám ảnh bởi nó là hoài niệm day dứt. Bởi nó là một kí ức giông bão về một tình yêu không bình yên và không thể nào trở lại.


Link Download: Xin Lỗi Em Chỉ Là Con Đĩ
0 Responses

Post a Comment